Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Thử tưởng tượng cùng người lính!

Nhạc sỹ HT
Hồi trẻ, nhạc sỹ HT đem lòng yêu một cô gái. Qua mấy lần tỏ tình, nhưng cô gái vẫn im lặng. Hai người không nên duyên chồng, vợ. Sau này có dịp gặp lại cô gái ấy, thấy cô ta đeo máy trợ thính ở tai trái. Cái tai mà ngày ấy nhạc sỹ đã thỏ thẻ tỏ tình, ông mới dật mình, nuối tiếc. Từ cảm xúc đó ông mới viết bài đợi, " Sao anh lại ngõ lời, vào một bên tai điếc, để bây giờ thầm tiếc....". Nhưng như vậy thì không "văn" chút nào, Nhạc sỹ mới tưởng tượng cái tai cô gái như một vầng trăng khuyết. Chính vì vậy bài hát mới có lời như hôm nay " Sao anh lại ngỏ lời, vào một đêm trăng khuyết, để bây giờ thầm tiếc...".
Nhạc sỹ AT
Một lần đang lang thang bên bờ sông Hương, để tìm cảm hứng sáng tác, nỗi buồn ập đến thật bất ngờ. Nhạc sỹ nhìn quanh mà chẳng thấy khu wc công cộng đâu cả. Ông đành đánh liều ra bờ sông, đang định tè, thì thấy có con thuyền đi tới, mấy cô gái làm du lịch ở trên thuyền, giơ nón vẫy ông. Ông đành phải hoãn cái chuyện đó lại. Sau đó về nhà ông mới viết lời bài hát " Anh cầm trên tay, ra đứng bờ sông, sông Hương nước chảy, thuyền trôi lững lờ, em giơ nón vẫy, mần răng được nờ.."
Nhạc sỹ NVT
Nhạc sỹ NVT, hồi chống Pháp công tác ở Bắc Giang, có yêu một cô gái tên là Mỹ. Cô này xinh xắn, lại có học, con nhà gia giáo. Có lần ngồi tâm sự với cô ấy trên đồi, NS không kìm lòng được, định làm chuyện ấy. Cô gái không đồng ý, hai người giằng co nhau, đến nỗi chiếc áo con bị rách.
Về nhà ông mới sáng bài hát có đoạn " Quần nhau với Mỹ, áo con rách thêm.." Sau đó ông sửa lại là " Quần nhau với giặc, áo con rách thêm..." cho phù hợp với thời cuộc.
( Nhớ nhà vui một chút, mong các NS lượng thứ!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét