Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Bơi biển

  Trở lại với phố biển, tôi lại duy trì thói quyen hàng ngày, đó là chiều nào tôi cũng đi bơi biển. Tôi thường bơi cách bờ khoảng 2km, khi nào nhìn về phía cảng Cầu Đá, thấy biệt thự Bảo Đại thì bơi vào. Với tôi khi ở dưới biển tôi cũng có cảm giác tự tin  như khi ở trên bờ. Khi nào bơi mệt, tôi thường nằm ngửa ra, nổi bồng bềnh trên mặt nước, ngắm nhìn trời mây bao la. Đó là lúc tôi thấy khoan khoái, thảnh thơi đến lạ thường. Ở Nha Trang, khí hậu quanh năm nắng ấm, thừơng nhiệt độ ban ngày giao động vào khoảng trên dưới 30oc, nên tôi có thể tắm biển quanh năm mà không sợ lạnh. Có lần biển động, sóng to gió lớn, nhưng tôi vẫn một mình ra bơi biển trong sự can ngăn của bạn bè. Đã có lần, tôi bị một con sứa lửa quất, cảm giác còn kinh khủng hơn cả bỏng axit. Sau đó tôi phải điều trị mất một tháng mới khỏi. Nhưng điều đó cũng chưa đủ để ngăn cản tôi đến với biển. Bãi biển nơi tôi tắm năm nào cũng thường xẩy ra một vài vụ tai nạn. Sinh viên trường đại học Thuỷ Sản, sinh viên trường văn hoá nghệ thuật Khánh Hoà và cả học viên trường tôi, đều đã cống nạp cho thuỷ thần nơi đây! Tuy nhiên tất cả những trường hợp trên, đều rơi vào những người không biết bơi, hoặc mới biết bơi, chưa có kinh nghiệm.
Xưa kia các cụ dạy rằng: " Có phúc dạy con biết lội, có tội dạy con biết trèo". Câu nói ấy, ngày nay vẫn còn nguyên giá trị. Thiết nghĩ, đất nước ta, với hơn 3000km bờ biển và hệ thống sông ngòi chằng chịt, bão lũ quanh năm. Nên chăng bộ giáo dục cùng với các bậc phụ huynh hãy phổ cập môn bơi vào trong trường học, thì chúng ta bớt phải chứng kiến những cảnh thương tâm xảy ra với chính con em chúng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét