Mấy
anh em trong đơn vị, sắp được về phép thăm vợ, con. Mặt mày anh nào,
anh ấy đều rạng rỡ phấn chấn lắm. Thế rồi mấy anh, em rủ nhau ra chợ mua
mấy thứ đặc sản vùng cao để làm quà. Đang lượn trong chợ, thì bắt gặp
một ông già mặc quần áo của người Mông bán thuốc lá. Một anh hỏi, già
bán thuốc gì đấy? Già trả lời, thuốc này uống chỉ khoẻ về đêm thôi à.
Anh kia lại hỏi, vậy một đêm già làm mấy phát, Già trả lời, một đêm tao
làm được năm cái thôi à. Mấy anh trợn tròn mắt vì ngạc nhiên
Vừa lúc đó có người phụ nữ bán rau bên cạnh bảo, nó nói láo đấy, nó chỉ
làm được ba cái thôi à. Mấy anh hỏi, sao Mế biết? Người phụ nữ bảo, vì
tao là vợ nó mà. Mọi người nghĩ bụng, đúng là họ quá thật thà. Vậy là
mấy anh em thi nhau mua, anh mua nhiều thì mười lăm gói, người mua ít
thì năm gói. Chỉ trong chốc lát, ông già đã bán hết veo số thuốc mình
có.
Hết phép, mấy anh em trở lại đơn vị, ngồi truy nhau, tình hình
thuế má ra làm sao? Thì ra anh nào cũng bảo " vũ như cẩn". Thế mới biết
sự " thật thà" của vợ chồng người bán thuốc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét