Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Off Thái Nguyên

  Vậy là đã gần một tuần trôi qua, mà tôi vẫn chưa viết được một dòng nào. Tự trong sâu thẳm lòng mình, tôi cảm thấy mình thật có lỗi với các bạn TN. Không phải vì tôi bận, mà mấy ngày nay, tôi vẫn còn có cái cảm giác bồng bềnh, đê mê và rạo rực. Hẳn là tôi đang say. Rượu thì không phải rồi, vì mấy ngày nay tôi đâu có uống rượu. Ma tuý thì càng không, vì tuyệt nhiên tôi chưa dùng nó bao giờ. Vậy thì đích thực, tôi đang say tình, cái tình mà các bạn Thái Nguyên và mọi người đã đem lại cho tôi. Cứ đêm về, tôi lại lang thang vào nhà mọi người như một kẻ mộng du. Sang nhà bác NTT, thấy ảnh mình chụp chung với chị em

. Bác NTT viết " Nguy hiểm lắm Phan Vũ Thuỷ ơi!".
Vâng dẫu biết rằng "nguy hiểm" em vẫn sẵn sàng đón nhận, để có được cái cảm giác đê mê, ấm áp như hôm nay, bác NTT à! TD thì lại bảo "Anh, người đàn ông may mắn nhất trong họp mặt 21-3 của các bạn Thái Nguyên".
 Đúng vậy, anh đã đi quá nữa đời người, đã từng dự hàng trăm buổi gặp mặt. Nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy mình được mọi người quan tâm, ưu ái như hôm đó.Còn đây nữa, cái coment mà mình ấn tượng nhất "

hoaminhthang 11:50 24-03-2010

CHÀO NGUỜI lÍNH có trái tim nhân hậu , bạn đã để lại dấu chân nguời lính trên lòng hồ , đặc biệt hơn bạn đã để lại tấm lòng bạn trong mỗi chúng tôi ,
phan vu thuỷ hẹn gặp lại nhé ( nếu tôi là phụ nũa tôi sẽ đến bên bạn và cầu hôn bạn , nếu tôi là phụ nũa tôi vẫn cứ chọn bạn .. )


Khiếp ! Các ông này tán nhau kinh lên được! Em đi dìa thôi!

 Mấy ngày nay, ngôi nhà ảo của mình cũng tấp nập người vào ra, vui đáo để. Có người lần đầu tiên gõ cửa như Bảo Thương, Song Hương, Bố Bi, Sao Băng, Lan72..vv Và cũng có người vào đòi ảnh như Vân Uyên, Vân Ly, Tepthuylinh, Vũ Chi, MHRR...vv. Cũng có bạn vào để chia sẻ như Bình Nguyên, TNT, Huyền Mai, Lam Hồng...vv.
Một lần nữa, tôi xin gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn. Các bạn thật tuyệt vời!
Tôi thực sự đang thăng hoa, thì chiều nay nhận được một số thông tin không lấy gì làm hay lắm trên mạng ảo. Thậm chí có bạn đã tuyên bố đóng cửa vĩnh viễn ngôi nhà ảo của mình. Bỗng dưng lòng tôi như chùng xuống, các bạn sao lại nỡ cư xử với nhau như vậy? Tôi quyết định đi chơi cầu lông, để khỏi phải nghĩ tới những chuyện không hay đó. Khi trở về nhà, tôi tự nhủ, thế giới ảo cũng như một xã hội thu nhỏ. Vậy thì ở đâu mà chả có chuyện này, chuyện nọ, đó cũng là lẽ đương nhiên, thôi không buồn nữa. Chúc các bạn một buổi tối ấm áp và ngập tràn niềm vui. Ngày mai chúng ta lại gặp nhau tại Hà Nội các bạn nhé!




Dacsit, Sao Băng. Hoaminhthang, Vânly, anh_den_muon. Vũ Chi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét