Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Học chính trị


Tuần vừa rồi, cơ quan lại tổ chức quán triệt, học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức HCM, chuyên đề " Tự phê bình và phê bình". Sau khi được quán triệt học tập, về nhà mình làm theo luôn, trước hết Tự phê bình đã.
          Học Bác, theo kiểu, ghi ghi, chép chép, ăn theo, nói leo thì dễ ợt. Nhưng làm theo thì quả là khó. Cái khó thứ nhất là mình ra đời sau Bác những hai thế hệ (74 năm). Cái khó thứ hai, Bác là chủ tịch nước, còn mình là thường dân. Cái khó thứ ba, Bác không có vợ, con, mình một vợ hai con. Cái khó thứ tư, Bác thông thạo năm ngoại ngữ, mình mù về ngoại ngữ. Cái khó thứ năm, Bác đã đi hết năm châu, bốn biển, còn mình chưa bước chân ra khỏi lãnh thổ Việt Nam. Cái khó thứ sáu, Bác chỉ sống trong ngôi nhà sàn, có mảnh vườn và ao cá. Mà bây giờ, gỗ đắt, đất đắt thì cháu biết làm sao đây? hởi Bác ơi! Còn cái ham, thì mình càng không theo được Bác, mà Bác cũng chẳng theo được mình.

Tóm lại, để làm theo Bác thì cháu chịu
Vì nó vượt quá khả năng của cháu.Đấy là sự thành thật và thẳng thắn mà cháu học được ở Bác. Hồi mới nhập ngũ, bạn bè tặng cháu bao nhiêu là sổ, sách. Cháu đã dành những quyển sổ đó để chép lại các câu dang ngôn nổi tiếng, của các nhà hiền triết và các vị tiền bối, Từ cổ chí kim, từ đông sang tây. Trong đó, cháu có chép nhiều câu của Bác. Cháu chép đầy ba quyển sổ, tổng cộng ngót ba nghìn câu, đến câu thứ 3001 cháu chép đó là " Kẻ quân tử thường làm theo danh ngôn. Còn kẻ tiểu nhân, thường ngồi chép lại những câu danh ngôn đó". Chép xong rồi, cháu mới chợt nhận ra, từ trước đến nay mình đang làm cái việc của một kẻ tiểu nhân, nên cháu đã đem cả ba quyển sổ ra để khai tử. Từ đó đến nay, cháu đọc được cái gì, thấy hay hay thì cố gắng làm theo, được tí nào hay tí ấy. Chứ cháu không ngồi chép lại nữa. Vậy mà, Bác có biết không? Ở cơ quan cháu, có đứa nó làm bài thu hoạch, sau khi được học tập và làm theo tư tưởng của Bác. Cháu nói không ngoa, rằng nó viết những 15 trang giấy rồi, vậy mà nó vẫn để Bác lêng đênh trên biển. Cháu bảo, mày cứ để bác lênh đênh đến bao giờ? Tới khi nào thì Bác mới tìm được đường cứu nước? Thằng này, hư quá phải không Bác? Hồi còn sống Bác chả dạy, các chú phải viết sao cho rõ ràng, ngắn gọn, để người dân đọc, dễ nhớ, dễ hiểu,dễ thuộc đó là gì. Bây giờ chúng nó thi nhau viết, nói dài lắm Bác ơi! Thằng sau, nhất định phải viết, nói dài hơn thằng trước, như là để khoe mình nhiều chữ hơn thì phải. Nên bây giờ học lắm, họp nhiều và thi tìm hiểu cũng lắm, mà hiệu quả chẳng được bao nhiêu. Cháu buồn lắm. Nay cháu tự phê bình trước Bác. Mong sao, Bác sống khôn, chết thiêng, giúp chúng cháu ngày càng tiến bộ hơn, thiết thực hơn, giảm bớt những giả tạo không cần thiết, làm lãng phí đến thì giờ, tiền bạc của nhân dân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét