Chỉ còn ba hôm nữa là sinh nhật con. Bố còn nhớ cách đây bốn năm, Bố
nhận nhiệm vụ , đi công tác phía nam, mọi công tác chuẩn bị đã chu đáo,
chỉ còn chờ ngày lên đường. Bố bảo mẹ: Hay để anh đưa em đi khám cho yên
tâm. Lúc đó con mới được 28 tuần tuổi. Mẹ đồng ý, vậy là bố đưa mẹ đi
bệnh viện phụ sản HN để kiểm tra, khám xong. Bác sỹ bảo: tất cả đều bình
thường. Con có biết không? Lúc bấy giờ bố, mẹ sung sướng và hạnh phúc
vô cùng. Vì trước đó mẹ đã từng đẻ non, nên chị con đã qua đời ngay từ
lúc mới sinh ra và mẹ cũng đã nằm viện đến bốn tháng trời. Nên khi mẹ
mang bầu con, ngày nào bố cũng đi chợ mua một con cá chép khoảng ba,
bốn lạng gì đó, còn tươi, mổ lấy mật ra để nguyên con nấu cháo với vỏ
quýt, cho mẹ ăn. Đến nỗi nhìn thấy cháo cá chép là mẹ sợ. Nhưng bố vẫn
động viên mẹ ăn. Như vậy là mẹ đã ăn tổng cộng khoảng 200 con cá chép,
đây là một bài thuốc dân gian để dưỡng thai. Sáng hôm đó sau khi khám
xong, bố, mẹ tung tẩy dạo phố rồi tạt qua nhà bác Hải ăn cơm. Chiều về
đang chuẩn bị cơm tối thì mẹ con bảo: Anh ơi em lại bị rồi, đưa em đi
viện đi. Ngay lập tức bố gọi taxi đưa mẹ con đi viện. Ra đó họ điều trị
bằng tiêm nội tiết tố và thuốc giảm co thắt, được khoảng 10 ngày. Hôm đó
bố đang ngủ ở nhà với anh con, thì nghe điện thoại của một người nằm
cùng phòng với mẹ con gọi: Anh ơi! ra ngay, Quyên vỡ ối rồi. Bố hốt
hoảng, rồi nhẹ nhàng để anh con ngủ, khoá cửa, lên xe, chạy như ma đuổi,
ra đến viện khoảng 04h gì đó. Lên phòng điều trị thì họ bảo: Mẹ con
xuống phòng đẻ, xuống đó chờ một lúc, thì có người mặc áo blu ra gọi: Ai
là người nhà của sản phụ Quyên, bố đứng dậy đi vào. Họ bảo: Con gái,
nặng 1, 6 kg. Bố gửi tiền bồi dưỡng cho kíp đỡ đẻ. Họ ái ngại bảo, chúng
tôi không đòi hỏi. Nhưng gia đình tự nguyện thì chúng tôi xin. Rồi họ
chỉ cho bố: Muốn nhìn con thì đón ở tầng bốn, chỗ vào phòng lồng kính.
Bố lên đó họ nói với bố rằng: Con anh. khó nuôi. Riêng bố, bố vẫn tin
tưởng con sẽ vượt qua thời khắc khó khăn đầu đời. Chính vì vậy, bố mới
đặt tên con là Vich. Ý nghĩa của cái tên này, lớn lên con sẽ hiểu.Chỉ
biết rằng khoảng một thánh sau thì con ra viện và phát triển bình thường
như những đứa trẻ khác. Bố tin con sẽ luôn luôn là người chiến thắng.
Nhưng trước hết con phải chiến thắng chính bản thân mình, đó mới là điều
quan trọng và đừng bao giờ quên ơn những người đã cho con cuộc sống.
Đêm nay nhìn con ngủ say, trông như một thiên thần . Vậy là bố mãn nguyện lắm rồi.